Chu Hồng Hồng hung hãn ngẩng đầu lên, há miệng cắn cánh tay Trình Ý. Trình Ý nhịn đau, không dám hất tay ra, sợ đụng trúng mặt cô. Hắn muốn chơi đùa cô là điều vô cùng dễ dàng, chỉ chốc lát sau mặt cô liền đỏ hồng, hai chân run rẩy, vô lực cắn môi nhìn hắn. Lúc hắn vọt vào, cô nhịn không được kêu một tiếng. Truyện Hái Hồng - Chương 31. Ngay cả đến thím quét rác của Hồng Oa đều biết trong lòng ông chủ buồn bực không vui, Trịnh Hậu Loan lại là người thấu hiểu rất rõ. Số chương . 69 Tác giả . Giá Oản Chúc. Thể loại . Ngôn Tình, Ngược. Tình trạng . Full Tải Ebook. VIP Member. Đánh dấu. Giới thiệu . TẢI EBOOK Hái Hồng AZW3 TẢI EBOOK Hái Hồng PRC/MOBI TẢI EBOOK Hái Hồng EPUB TẢI EBOOK Hái Hồng PDF Đăng nhập bằng. Hái Hồng Chương 17. Chương trước Chương tiếp. Cái người Trình Ý này, muốn tỏ vẻ cũng không có ý gì mới, quay đi quay lại cũng chỉ có mỗi một chuyện là đi xem phim. Khi đi trên đường, Chu Hồng Hồng nhắc sao không đổi đi thư viện đọc sách hoặc là làm gì đó khác Chu Hồng Hồng trong lòng không yên, cho đến khi ra khỏi khu vực này, trên đường phố dần dần có người qua lại, cô mới hơi thả lỏng. Xe dừng ở cửa studio, Đẩu Bái mới nhìn cô một cách đầy ý vị nói, "Chị họ đã lo lắng hơi nhiều rồi." Chu Hồng Hồng rất là xấu hổ, lúc mới xuống xe đã truyền địa chỉ cho Trình Ý. Vay Tiền Nhanh. HÁI HỒNGTác giả Giá Oản ChúcThể loại Hiện đại, thanh mai trúc mã, ngược tâm ngược thân, siêu sạch siêu sắc, HEĐộ dài 65 chương + 4 PNTình trạng Hoàn edit-Thông thường, khi viết review cho một truyện, tôi thường viết theo lối kể bao quát. Nhưng đối với câu chuyện “Hái hồng” này, tôi sẽ thay đổi cách thức một chút. Thay đổi như thế nào và lý do tại sao, các bạn đọc rồi sẽ chính Trình Ý, là đứa cháu nội ngoài giá thú của Trình gia. Tuy hai mẹ con hắn được Lão thái gia cho phép cùng sống trong nhà họ Trình cùng với bà Cả, nhưng chưa bao giờ được thừa nhận. Có lẽ là vì vậy, sự trưởng thành của hắn vuông tròn thế nào, Lão thái gia cũng chưa từng quan tâm. Hắn học hành bết bát, thường xuyên tụ tập với đám lưu manh trong làng, nói tóm lại là không có gì tốt đẹp có ý nghĩa nhất mà hắn làm cho Trình gia, có lẽ chính là việc gánh tội thay cho anh trai cùng cha khác mẹ của hắn là Trình Hạo. Tên Trình Hạo này ham mê nữ sắc, đã từng khiến cho một cô gái mất hết thanh danh phải tự sát, lần này lại gây ra chuyện động trời, đi cường bạo một cô thôn nữ tên Chu Hồng ở làng nhỏ, tuy Trình gia là một gia đình danh giá, cũng không tránh khỏi miệng lưỡi thế gian. Lão thái gia muốn dẹp yên mọi chuyện, bắt Trình Hạo chịu trách nhiệm với cô gái đó, hắn lại chạy mất. Thế là, Trình Ý đi thay.“Tôi là Trình Ý, người đàn ông sau này của cô.”Đối với cô gái Chu Hồng Hồng này, Trình Ý không hề có ấn tượng. Bản thân hắn có một diện mạo mê người. Trên đời, phụ nữ sợ nhất chính là loại đã đẹp trai mà còn lưu manh như hắn. Thế nên, chuyện hắn đi chịu trách nhiệm với Chu Hồng Hồng, cứ như là truyền kỳ ở cái làng nhỏ ấy vậy. Thực ra, hắn cũng chẳng phải xuất phát từ tâm ý gì cả, chẳng qua là có thỏa thuận ngầm với Lão thái gia, đồng thời muốn dùng chuyện này để che đậy mối quan hệ không được ủng hộ của hắn và mối tình đầu Thời Tiệp dĩ chuyện kết giao từ lúc còn thanh thiếu niên ở làng cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm. Nên là, sau khi thỏa thuận xong, hắn theo lời dặn của Lão thái gia, chăm sóc và đưa đón Chu Hồng Hồng theo kiểu vợ nuôi từ bé vậy. Nhưng có điều, tình cảm thực sự không có, cho nên hắn rất vô tâm vô tình, đưa cô gái nhỏ vào mối tình vụng trộm của hắn, tàn nhẫn bắt cô phải chứng kiến những màn tình cảm của hắn và bạn đến một ngày, Lão thái gia phát hiện, liền đánh cho hắn một trận thừa sống thiếu chết, đuổi ra khỏi nhà. Người ở bên hắn lúc này lại không ai khác chính là Chu Hồng Hồng. Thêm nữa, bạn gái của hắn Thời Tiệp Nghệ lại ra một đòn chí mạng, yêu cầu chia tay. Trình Ý cười nhạt, người như hắn mà cũng có ngày hôm nay, thực không biết là đáng đời hay đáng kiếp trẻ nông nổi mà, yêu người này không được thì yêu người khác. Trình Ý có buồn đó, có giận đó, nhưng hắn cũng chẳng để trong lòng được bao lâu. Đứng trước một Chu Hồng Hồng nhẫn nhịn, chịu đựng, lo lắng quan tâm hắn từng thứ nhỏ nhặt nhất, hắn phát ra ý niệm, biến giả thành thật, mang cô về làm vợ.“Cưới vợ thì phải cưới vợ hiền, giống như Chu Hồng Hồng.” Đây là lý tưởng của lại chuyện của Trình Ý, bắt đầu chuyển sang nữ chính Chu Hồng Hồng. Tên sao người vậy, đích thị là một cô thôn nữ quê mùa. Cô bé ấy rất ngoan, ngoại hình không xuất sắc nhưng cũng vào hàng thanh tú. Quanh năm phải đi học rồi làm việc nhà, cho nên tay chân chai sạn cả, không được mịn màng như các thiếu nữ con nhà giàu đến nhân duyên với Trình Ý, bản thân cô cũng thấy thật khó tin. Tên Trình Hạo đó, vốn dĩ không hề xâm hại cô, chỉ mới ở giai đoạn sàm sỡ cô đã chạy thoát. Thế nhưng, ở cái làng nhỏ này, ai cũng phải sống trong miệng người khác. Vậy nên, khi thấy cô quần áo xộc xệch chạy về nhà, ngày hôm sau, câu chuyện lập tức trở thành, Chu Hồng Hồng bị cưỡng minh thế nào cũng không được, cô đành im lặng chấp nhận. Chỉ là không ngờ, Trình gia không làm thì thôi, ra tay một cái là muốn cô trở thành con dâu nhà họ tới xáo lui, Chu Hồng Hồng vốn cũng là người sống khép kín, cộng thêm tên Trình Ý vừa dụ dỗ vừa hăm dọa, khiến cho cô đành chấp nhận thế cục con dâu giả vờ. Chỉ có điều, cô không ngờ là bản thân lại thích thích, cho nên mỗi khi nghe lời Lão thái gia đi cùng hắn, chứng kiến hắn dịu dàng chăm sóc Thời Tiệp Nghệ, đối xử với cô thì hoàn toàn ngược lại, trái tim cô chua xót biết bao. Thiếu nữ mới lớn vốn là vậy, có thể dễ dàng thích ai đó không có lý do, rồi lại tự làm khổ mình vì những đoạn tình cảm chỉ toàn là bóng lưng Hồng Hồng không có cách nào điều khiển con tim, cứ như vậy để Trình Ý hết lần này đến lần khác giày xéo lên tình cảm của đây, tôi chỉ muốn nói một chút, tại sao tôi lại tách câu chuyện của nam nữ chính riêng ra như vậy. Là bởi vì trong đoạn tình cảm này, nữ chính của Trình Ý không phải là Chu Hồng Hồng, cho nên nếu tôi đưa cô ấy vào câu chuyện của hắn, như vậy thì thật không công bằng. Nhưng mà, sau khi Trình Ý chia tay Thời Tiệp Nghệ, câu chuyện “Hái Hồng” mới thực sự bắt nhau từ lúc Hồng Hồng 16 tuổi, một người vô tình một người hữu ý đóng giả thành đôi qua mặt Lão thái gia được gần một năm. Sau đó thì như đã biết, Trình Ý thất tình quyết định đi “Hái Hồng”.Cái tên nói lên tất cả, tuy rằng Chu Hồng Hồng nhu mì hiền thục, nhưng đứng trước thái độ không rõ ràng của Trình Ý, cô cũng là một bông hồng có gai. Trong lòng cô có hắn, không có nghĩa là hắn muốn chà đạp thế nào cũng cách của Trình Ý có thể nói là rất quá đáng, ngay khi xác định Chu Hồng Hồng sẽ là vợ của mình, hắn đã dùng cách thức nguyên thủy nhất, mà cũng thô bạo nhất để có được cô. 17 tuổi, Chu Hồng Hồng thất thân cho hắn, vậy mà hắn còn nghi ngờ trinh tiết của cô. Phải, cấu tạo cơ thể Chu Hồng Hồng không có cái m*** kia, nhưng nói cho cùng, có phải lần đầu hay không đàn ông mấy người không nhận ra hay sao?Nói thật, phụ nữ ấy à, nếu không có tình cảm thực sự, mấy người có muốn đè cũng không đè được đâu. Chu Hồng Hồng tuy rằng chịu sự uy hiếp của Trình Ý, nhưng bản thân cô cũng biết mình đã thích hắn rồi, cho nên ủy khuất chính là không biết hắn “làm” như vậy, có phải thích mình hay không?Sau lần đó, còn có thêm rất nhiều lần khác. Tự nguyện có, cưỡng ép cũng có, nhưng tình trạng mối quan hệ vẫn không cải Ý trong lòng rõ ràng đã có Chu Hồng Hồng, nhưng lại như không biết, chỉ cảm thấy cô và hắn ở chung như vậy là chuyện đương nhiên. Chu Hồng Hồng vẫn rất thích hắn, nhưng luôn lo được lo mất, vì hắn ngoài chuyện lăn giường ra thì chẳng chịu nói gì con người lớn lên từ vùng nông thôn lạc hậu, Trình Ý vô cùng coi trọng chuyện trinh tiết, nhưng hắn cũng thật lòng nghiêm túc muốn xây dựng tương lai với Chu Hồng Hồng, nên nhiều lần cố đè nén, để cho sự việc như cái gai trong lòng, thỉnh thoảng khẽ nhói Hồng Hồng không biết khúc mắc trong lòng hắn, lại thấy hắn suốt ngày ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, cô cũng chẳng còn tâm trí mà quan tâm suy nghĩ của hắn nữa. Hai người cứ như vậy, tạm bợ bên đến khi….Chu Hồng Hồng đi học đại học, rồi đi làm. Ở môi trường mới, cô nhận được nhiều sự quan tâm từ bạn bè, đồng nghiệp. Thật lòng cũng có, mà ý đồ đen tối cũng có. Tuy lòng cô không hề dao động, nhưng quả thật cô cũng đã mệt mỏi với mối quan hệ với Trình nữa, cô còn phát hiện, người bạn gái năm xưa Thời Tiệp Nghệ của hắn đã quay về. Thế là, sau 7 năm gắn bó với một đoạn tình cảm chông chênh đến vô lực, Chu Hồng Hồng quyết định chia định này khiến cho Trình Ý, không cách nào hiểu nổi. Mà hắn cũng không chấp nhận được. Hắn vì cô giữ thân như ngọc, cho nên cô chỉ có thể ở bên hắn mà thôi. Suy nghĩ trẻ con, đến cả phát biểu cũng chẳng trưởng thành được.“Trình Ý chỉ vào ngực của cô, “Trái tim của cô đâu? Trả nó lại cho tôi.””Nhưng mà dù sao, cú sốc này cũng là một cột mốc khiến cục diện giữa hai người thay đổi. Một Chu Hồng Hồng đức hạnh, vì không hiểu rõ tình cảm của đối phương mà giăng đầy gai nhọn. Một Trình Ý lưu manh nhưng thủy chung, không hiểu rõ lòng mình cũng không cho đối phương một cảm giác an toàn, đến khi sắp mất đi mới không màng đau đớn hái xuống đóa hồng đó cho mình.“Chu Hồng Hồng, em nhìn anh đi. Em để cho anh trở về trong lòng em đi.”Trình Ý bị gai đâm chảy máu, cũng muốn cố gắng ôm lấy bông hoa có một không hai ấy. Chu Hồng Hồng, chịu mọi đau đớn tự bẻ đi từng chiếc gai nhọn của mình, chỉ để không làm tổn thương người đàn ông mà mình yêu thương.“Cô sẽ không làm nũng với hắn, cũng không cùng hắn nói lời tâm tình. Nhưng mà, cô thương hắn.”“Trước kia khi nhớ tới anh ấy, trong lòng tôi sẽ đau. Nhưng cho dù có đau bao nhiêu, tôi cũng vẫn để anh ấy trong lòng.”Tình yêu, có đôi lúc bị bỏ lỡ chỉ vì những câu nói. Không phải là những câu nói tổn thương, hay những câu nói chỉ để giày vò lẫn nhau. Mà rất đơn giản, chính là những câu nói yêu thương nhẹ nhàng cứ để trong lòng, mãi chẳng chịu nói cảm trong lòng mình, chỉ có mình biết. Nhưng tình cảm đó là dành cho đối phương, vậy cũng phải để người ta biết mới khuất tủi hờn muốn được dỗ dành, cũng phải cho chút gợi ý, biết đâu người ấy chỉ là đang đợi một giọt nước mắt của người thương mà phải không, những con người đang đặt trái tim ở chỗ của người khác?_______" " Trích từ truyệnReview by Lâm TầnBìa Tơ Chiêu Nghi*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Google/huaban Cùng đọc truyện Hái Hồng của tác giả Giá Oản Chúc tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Đô thị thình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến ngược tâmEdit LinhBeta Ishtar, Hoàng LamChu Hồng Hồng yêu Trình Ý, nhưng cô không muốn tiếp tục dây dưa lộn xộn với hắn như vậy Ý không biết mình có yêu Chu Hồng Hồng hay , nhưng đời này hắn đã định chính là vật chính Trình Ý, Chu Hồng Hồng / Phụ diễn Thời Tiệp Nghệ.​ Trong lòng Chu Hồng Hồng đang hờn dỗi, hoàn toàn không muốn để ý đến Trình Ý, trực tiếp trả lời. "Sọ não của anh bị hỏng rồi hả."Trình Ý lần này thật hiếm thấy không xung đột với cô, bình bình giọng nói. "Tôi nói với cô là sự thật. Có lão gia tử ở đây, chúng ta buộc phải cùng nhau."Cô ngẩng đầu nhìn hắn, muốn châm chọc cười một tiếng, nhưng lại phát hiện khóe miệng mình không nâng lên nổi, vì thế chỉ có thể mặt không một chút thay đổi. "Anh đang nói chuyện tiếu lâm hả. Chờ tôi đi khỏi cái làng này, lão thái gia đâu còn quản được tôi nữa.""Vậy cô định vĩnh viễn không trở lại? Mẹ của cô thì sao?" Hắn bĩu môi. "Cô ở bên ngoài tự do thoải mái, mẹ cô thì ở lại đây bị người khác chỉ trỏ.""Đến lúc đó tôi mang cả mẹ tôi đi."Trình Ý cảm thấy cô rất ngây thơ, cái làng này nhỏ như vậy đám bà thím thì rảnh rỗi thích buôn chuyện, chuyện của thế hệ trước vẫn còn là đề tài bàn tán sôi nổi của thế hệ sau "Cô dám nói cô suốt đời sẽ không trở về nơi này? Trừ khi cô hạ quyết tâm không đi lại với thân thích của cô nữa. Không chừng ngày nào đó, cô mang theo người cô thích về làng, còn chưa vào đến cổng, đã bị soi mói bàn tán linh tinh đầy tai."Chu Hồng Hồng bị hắn làm cho nghẹn họng, được nhất thời nói không ra Ý lại tiếp tục nói "Bọn họ đều cho rằng tôi đã làm chuyện đó với cô, cô nếu không theo tôi, bọn họ nói những thứ linh tinh kia về cô, cô gánh vác được không?""Không phải đã nói là diễn trò sao? Tôi sao phải theo anh.""Trước kia tôi nói với cô diễn kịch, đó là bởi vì còn có Thời Tiệp Nghệ. Nếu Lão gia tử kiểu gì cũng bắt tôi phải cưới cô, chúng ta phát triển cũng có thể mà. Còn nữa, kỹ thuật diễn của cô rất tồi."Cái gì gọi là cũng có thể phát triển? Chu Hồng Hồng bị sặc. "Tôi tại sao phải vì ánh mắt của người khác mà phải từ đóng kịch chuyển thành làm thật với loại lưu manh như anh!"Sắc mặt Trình Ý trầm xuống. "Cô còn muốn tôi nói trắng ra nữa hay sao hả? Trong lòng cô thích tôi đã bao lâu, còn muốn che giấu nữa hả?"Chu Hồng Hồng lập tức thẹn quá hoá giận, đẩy Trình Ý, tông cửa xông từng có ảo tưởng với Trình mà cô cho rằng mình che giấu rất khá. Cô chưa từng hỏi chuyện hắn và Thời Tiệp Nghệ, hơn nữa cô quả thật cảm thấy bài vở tương đối quan trọng. Những thứ tình cảm non nớt này, cô nghĩ chờ sau này qua một khoảng thời gian lâu dài, sẽ từ từ tiêu mà lý trí là lý trí, tâm tư trong lòng không phải muốn khống chế là có thể khống trước Trình Ý nói cô như vậy, cô còn nghĩ cô may mắn tìm được cơ hội cắt đứt mầm mống nhỏ lời đó của hắn, cô không chịu nổi, Trình Hạo đã làm gì được cô đâu. Nhưng nếu cô thực sự là một cô gái bị làm chuyện ấy, như vậy chẳng phải là rắc muối lên trên vết thương cô sao. Cô cũng nhờ vậy mà thấy rõ, Trình Ý đối với cô rất tàn nhẫn. Sau này cô lại một lần nữa chú tâm đến việc học tập, cũng không nghĩ đến hắn nữa. Cô cảm thấy chờ khi thật sự chặt đứt ý niệm trong đầu, chắc chắn có thể thản nhiên đối mặt với Trình Ý lại đem tâm sự của cô giật tung ra. Cô không biết hắn nhìn ra từ lúc nào, cô cảm thấy mình không còn mặt mũi nào gặp may là, sau này mỗi lúc Chu Hồng Hồng đi đưa thuốc, cũng không gặp Trình vài ngày, bà Hai bỗng đến tìm Chu Hồng Hồng, sắc mặt hớt hải."Hồng Hồng, Lão thái gia đến. Ông ấy... Ông ấy vẫn muốn dùng gia pháp xử trí..."Chu Hồng Hồng vừa nhìn thấy sắc mặt của Bà Hai liền biết chắc không có chuyện tốt. Lão thái gia cũng giằng co quá thể, tháng trước chẳng phải vẫn thật tốt sao, tại sao Trình Ý vừa mới tốt lên một chút xíu liền lại đến tìm phiền mà cô đoán, có thể là bởi vì cô và Trình Ý chậm chạp không đi chịu đòn nhận tội, Lão thái gia trong lòng không thoải cần biết là như thế nào, cứu người mới là chuyện quan trọng nhất. Khi Bà Hai và Chu Hồng Hồng chạy đến bên, Lão thái gia và Trình Ý đang ở trong Ý quỳ trên mặt đất, trong tay Lão thái gia vẫn là cây gậy sắt kia."Lão thái gia." Chu Hồng Hồng vừa vào cửa nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vội chạy nhanh đi tới."Hồng Hồng." Lão thái gia nghiêm mặt." Trình gia chúng ta xin lỗi cháu, thằng cháu trai bất hiếu của ta lại khiến cho cháu chịu nhiều phiền phức rồi."Chu Hồng Hồng không đoán được ý đồ của lão thái gia, liếc về phía Trình Ý. Nhưng hắn cúi đầu, cô không nhìn thấy biểu tình gì của sợ nói sai, cân nhắc không biết mở miệng như thế thái gia lại nói "Nghe nói, cô con gái của Thời gia chuẩn bị đi nước ngoài."Thân hình Trình Ý dường như cứng lại một Hồng Hồng trong lòng âm thầm kêu hỏng bét, đây không phải là nói trúng tim đen hắn sao. Trình Ý nếu như lại cứng đầu lên, chắc chắn là lại phải chịu trận đòn hiểm miễn cưỡng cười. "Lão thái gia, cô ấy cùng Trình Ý đã chia tay..." Lão thái gia cắt đứt lời cô. "Không cần nói giúp nó. Lúc trước yêu đương nồng nhiệt, không phải cô ta thì ai cũng không cần, còn nhiệt tình đến mức biển cạn đá mòn mới xa nhau."Chu Hồng Hồng thầm sợ Cảm giác lần này Lão thái gia tới là để chê cười Trình Ý bị thất tình?Trình Ý vẫn không lên tiếng, Bà Hai ở một bên cũng không dám hó thái gia nói xong liền giơ gậy Hồng Hồng sợ tới mức giật mình, cuống quít quỳ xuống. "Lão thái gia, cầu xin người đừng đánh.""Hồng Hồng, cháu tránh ra." Lão thái gia gõ một gậy xuống sống lưng Trình Ý. "Nó đã bị ta đuổi ra khỏi nhà, hiện tại không quan hệ tới cháu. Trình gia chúng ta nhất định sẽ phụ trách tới cùng đối với cháu, chờ ông bắt thằng nhóc Trình Hạo kia trở về."Trình Ý thét lớn một tiếng, gượng lại chống cự không ngã xuống. Thương thế của hắn vốn chưa khỏi hoàn toàn, bị đánh một gậy này, sợ là xương cốt lại bị dời vị Hồng Hồng nhìn thấy thật đau lòng, hoảng hốt cầu khẩn nói. "Lão thái gia, cháu không cần Trình Hạo. Chỉ cần Trình Ý, cháu chỉ cần cùng anh ấy. Cầu xin người đừng đánh. Thương thế của anh ấy còn chưa khỏe, sẽ chết mất....."Động tác của Lão thái gia chậm lại, đổi thành nhẹ nhàng dùng gậy gõ bả vai Trình Ý. "Nghe thằng nhóc này nói, hai đứa đang diễn trò."Chu Hồng Hồng nhìn chằm chằm cây gậy kia, chỉ sợ lão thái gia dùng sức quất tới."Không phải, hai chúng cháu thực sự muốn kết giao." Cô níu tay Trình Ý, muốn khóc đến nơi. "Trình Ý, anh nói chuyện đi, nhanh nói đi."Trình Ý ho một tiếng, không có chút nào cảm kích. "Cô chẳng phải là không muốn ở cùng tôi sao?"Chu Hồng Hồng bị hắn làm cho vội muốn chết. "Tôi muốn cùng anh còn không được sao."Cô nói xong cũng khóc thật. Trải qua việc hoảng hốt lần trước hắn bị đánh sắp chết, cô vẫn rất sợ. Xương cốt của hắn còn chưa khôi phục, lão thái gia xuống tay cũng không biết nặng nhẹ, nếu lại bị đánh, cô sợ hắn thật sự trị mãi không thái gia bị Chu Hồng Hồng náo thành như vậy, cũng không có tâm tình đánh nữa, thu gậy lại, vẻ mặt nghiêm khắc nói. "Hồng Hồng, nếu cháu muốn cùng nó, ta đồng ý với cháu. Nhưng mà, nếu nó dám khi dễ cháu, ta sẽ đến trị nó."Chu Hồng Hồng gật đầu. "Cảm ơn Lão thái gia."Lão thái gia lại quay sang Trình Ý. "Trận đòn này ta cho nợ. Nếu có ngày nào đó mày lại làm hỏng việc, ta nhất định phạt nặng!"Trình Ý bị Chu Hồng Hồng bấm một cái, nặng nề trả lời "Vâng."Lão thái gia suy tư một hồi, lại nói "Con dâu thứ hai, Trình Ý, hai người có thể trở về Trình gia."Bà Hai rốt cục cũng hiện lên ý cười, liên tục nói lời cảm ơn. "Cảm ơn lão thái gia, cảm ơn lão thái gia."Lão thái gia cuối cùng liếc nhìn Trình Ý, sau đó hừ một tiếng liền rời bóng lưng lão thái gia khuất khỏi cửa nhà, Chu Hồng Hồng liền đỡ Trình Ý đứng dậy, hỏi "Có phải là lại bị thương hay không?" Trong giọng nói không che giấu được sự quan tâm."Ừ." Hắn vẫn cúi đầu, trả lời có vẻ suy yếu. "Chắc lại phải kêu Trịnh đại phu lại đây một chuyến."Bà Hai nghe xong, biến sắc, cuống quít lại nâng hắn Hồng Hồng lau nước mắt trên mặt. "Tôi đi gọi đại phu đến."Khi Trịnh đại phu tới, sắc mặt cực kém. Ông kiểm tra thương thế của Trình Ý—— xương sống bị lệch quát "Thật sự là không biết sống chết! Các người đều nghĩ cậu ta làm bằng sắt hả? Có chín cái mạng hay sao? Còn muốn cậu ta tốt hay không?"Bà hai và Chu Hồng Hồng bị quát nhưng đuối lý, không dám lên tiếng lại Trình Ý lại mở miệng. "Là tôi không cẩn thận bị ngã. Không liên quan đến bọn họ."Sau đó lửa giận của Trịnh đại phu lại chuyển hướng về phía Trình Ý, một bên giúp hắn nối xương, một bên hùng hùng hổ Ý mặc ông ta mắng. Vì thế trong phòng chỉ có tiếng gầm gừ của Trịnh đại Bà Hai tiễn Trịnh đại phu đi ra ngoài, cho ông gấp đôi tiền khám bệnh. Bà bây giờ có thể trở về Trình gia, phương diện tiền tài vốn không eo hẹp như trước kia đại phu vừa đi, Chu Hồng Hồng liền làm khó dễ hắn. "Thật sự là hết cách với anh, tính tình sao cứ cứng rắn như vậy chứ, nói vài câu dễ nghe mềm mại một chút không được sao hả."Cô rõ ràng tìm đường lui cho hắn, hắn vẫn còn ngang Ý cười nhìn cô, ánh mắt kia thật sự rất câu hồn. "Việc này thực sự không cần cầu." Chu Hồng Hồng đột nhiên bị nụ cười này của hắn làm ngơ ngẩn, sau khi lấy lại tinh thần, mấp máy môi, nói tiếp "Mặc kệ như thế nào, tốt xấu gì thì lão thái gia đã nguôi giận. Anh cũng đừng đối nghịch với ông cụ nữa, ông cũng già rồi, cứ khiến ông cụ tức giận như thế, không tốt.""Việc này không phải là còn cần cô phối hợp sao, cùng tôi đi đến trước mặt ông ta lắc lư vài cái, ông ta đương nhiên sẽ vui vẻ.""Vậy cũng phải đợi anh hồi phục tốt đã. Anh không nghe Trịnh đại phu nói hả, nếu lại bị đánh một lần nữa, ông ấy sẽ không cứu anh nữa.""Vậy cô cũng nên kiềm chế một chút, cái mạng của tôi đây còn nắm chặt ở trong tay cô đó.""Anh dưỡng bệnh cho tốt đi." Chu Hồng Hồng cảm thấy nếu nói thêm gì nữa chắc cũng bị hắn làm cho tức giận, xoay người đi ra Ý ngả ngớn nói "Chao ôi, Chu Hồng Hồng, cô nói là sẽ theo tôi mà.""Được. Tôi theo anh, vậy được chưa."Chu Hồng Hồng chỉ coi những lời này của hắn là vui không ngờ trong cuộc sống tương lai sau này, hắn níu chặt lấy những lời này của cô, quấn quít lấy cô không thả nữa mãi về sau này, Chu Hồng Hồng mới biết được, lần này Lão thái gia tìm tới cửa, thật ra là đã cùng Trình Ý thương lượng xong xuôi, muốn diễn một màn cho cô Ý đã đi tìm lão thái gia trước đây với Thời Tiệp Nghệ cũng không có gì hay để nói, chia tay thì chia tay. Hắn bảo đảm với Lão thái gia, đời này nhất định sẽ phụ trách tới cùng với Chu Hồng thái gia buồn bực, hỏi hắn tại sao lại đột nhiên nghĩ thông Ý nghiêm trang trả lời. "Cưới vợ thì phải cưới vợ hiền."Lão thái gia rất vui vẻ, cảm thấy cháu trai cuối cùng cũng có một lần thật tinh mắt. "Ta đã sớm thấy Hồng Hồng là một người tính tình hiền thục, mày thì còn phải đi một vòng quỷ môn quan về mới nhận rõ." Trình Ý thái gia ngẫm lại, nên phạt cũng đã phạt, cũng lười truy cứu. "Đi đi. Cháu bị đánh lần này cũng coi như có thu hoạch. Đối xử với con bé thật tốt, đây là Trình gia chúng ta nợ nó, cháu cũng nợ nó một cái mạng."Trình Ý gật đầu bày tỏ sự tán thành, sau đó liền nói với lão thái gia đại khái là Chu Hồng Hồng đang lẩn tránh hắn, dường như là không muốn ở cùng hắn thái gia cho rằng Chu Hồng Hồng tức giận là vì còn để ý chuyện của Thời Tiệp Nghệ, vì thế nói "Phụ nữa ấy à, lòng dạ hẹp hòi. Nhưng mà, cũng lại rất dễ mềm lòng. Đàn ông thì phải có khổ nhục kế."Vì thế hai ông cháu nhà này, một muốn có vợ, một muốn có cháu dâu, vào giờ khắc này lại đạt tới sự hài hòa trước nay chưa có. Đánh giá từ 244 lượt Chu Hồng Hồng yêu Trình Ý, nhưng cô không muốn tiếp tục dây dưa lộn xộn với hắn như vậy Ý không biết mình có yêu Chu Hồng Hồng hay không, nhưng đời này hắn đã định chính là vật chính Trình Ý, Chu Hồng Hồng / Phụ diễn Thời Tiệp Nghệ.​ Ngàyhôm sau Trình Ý mới biết việc này. Lúc ấy, hắn đang đưa Chu Hồng Hồng đi đường đi, Thời gia gọi điện thoại cho hắn, mắng hắn là kẻ bạc tình, đùa bỡn tình cảm con gái nhà Ý nghe xong điện thoại sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, cũng không nói năng Hồng Hồng thấy biểu tình của hắn âm trầm, lo lắng hỏi "Đã xảy ra chuyện gì sao?"Trình Ý cũng không giải thích, ánh mắt lạnh tựa những trận gió đông, hung tợn nói với cô "Chu Hồng Hồng, đều tại việc xấu cô làm!" Sau đó liền xoay người rời Hồng Hồng ngây ra một lúc, căn bản không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhìn bóng lưng của hắn cô muốnđuổi theo, nhưng cuối cùng vẫn dừng bước tập mới quan trọng nhất. Cô không ngừng tự nói với mình như ngày sau đó Trình Ý cũng không đi tìm Chu Hồng bắt đầu nghi ngờ, không biết có phải làlời nói dối do mình sắp xếp kia đã bị Lão thái gia vạch trần, sau đó đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng trong làng lại chẳng nghe ngóng được điều gì, thật có chút kỳ bèn gọi điện thoại cho người bạn ở làng Ô Sơn, dò hỏi tin tức của Thời Tiệp cô như dò trúng đài vội tám chuyện của Thời Tiệp Nghệ cho cô nghe. "Chắc là bạn không biết! Thời Tiệp Nghệ tự sát! Nghe nói bị tên kia lừa tình!"Chu Hồng Hồng trong lòng run sợ, "Cô ấy..." Chữ tiếp theo nghẹn ở cổ họng không làm sao thốt ra được."Không sao. Cứu sống lại rồi."Thật là may...Chu Hồng Hồng rất hối hận chỉ vì mình can thiệp vào. Nếu cô không nói ra lời nói dối kia, có lẽ mọi chuyện sẽ không ồn ào phức tạp như bây giờ?Thời Tiệp Nghệ nhìn vậy mà yêu Trình Ý đến mức có thể liều cả mạng sống, cô nhất định không thể hại hai người bọn họ bị chia rẽ. Cô không thể trở thành tội nhân. Giờ phút này trong lòng cô dâng lên một niềm xúc động, muốn nói rõ chân tướng cho Lão thái gia, không muốn dính vào chuyện trong nhà họ Trình cũng không còn tâm tư gì để nói chuyện phiếm với bạn mình nữa, tìm vội cái cớ liền cúp điện đó cô ép mình tỉnh táo lại. Sắp đến kỳ thi cuối kỳ rồi, chờ thi xong cô muốn nói chuyện một lần rõ ràng với Trình ngờ buổi tối cuối cùng trước khi thi, Bà Hai đột nhiên vội vã đến Chu gia cầu mở cửa làmẹ Haitrông có vẻ rất sợ hãi, nhìn thấy Chu mẹ liền hỏi "Hồng Hồng đâu? Tôi có việc tìm nó."Chu mẹ đáp lời, sau đó đi vào trong phòng kêu con gái Hồng Hồng lúc ấy đang ôn tập cho cuộc thi ngày hôm sau, lúc ra ngoài nhìn thấy Bà Hai, trong lòng có chút bất nhiên, Bà Hai vừa thấy cô, khóc lóc nói Trình Ý sắp không xong rồi, muốn cô đi cầu tình Tiệp Nghệ khi ấy uống thuốc ngủ tự ta có một người anh trai trong người bị bệnh, trong phòng luôn có sẵn thuốc ngủ. Có một khoảng thời gian cô ta bị mất ngủ, đến phòng của anh cô ta mò lấy đi một mẹ Thời phát hiện đã nhanh chóng đưa cô ta đến phòng khám trong làng. Bác sĩ vừa nhìn thấy tình huống này, quyết định thật nhanh nói phải đưa đi bệnh viện thành thế lại chuyển viện. May mắn là đưa đến cứu kịp thời, bảo vệ được tính Trình Ý đi thăm Thời Tiệp Nghệ, không ngoài dự đoán, bị Thời gia nhiếc móc, đánh cũng không phản bác, chỉ kiên trì nói muốn thăm Thời Tiệp gia tức giận mắng hắn là đầu sỏ gây nên chuyện, kiên quyết không cho hắn vào liền yên lặng ở ngoài phòng bệnh chờ, vẫn cứ chờ mãi ở đó đều là Nhung Bác Quân đưa ăn uống cho hắn. Nhung Bác Quân và Trình Ý lúc đầu không hợp nhau, sau này cảm tình rất tốt. Hắn biết Thời Tiệp Nghệ là người Trình Ý thích, nếu thực sự xảy ra chuyện gì, Trình Ý sẽ chịu không nổi, hắn liền xung phong nhận việc đến làm hậu đến khi Thời Tiệp Nghệ tỉnh lại, chủ động yêu cầu gặp Trình Ý, Thời gia mới buông hai người bọn họ ở riêng với nhau, Thời Tiệp Nghệ không đợi Trình Ý phát tác đã làm nũng trước."Chớ mắng người ta. Người ta lúc ấy hồ đồ, chứ không hề muốn tự sát.""Anh sao có thểtức giận gì em." Trình Ý nhỏ giọng dịu dàng, mang theo tư thái cưng chiều. "Em cứ gặp chuyện như vậy, anh rất khó chịu."Thời Tiệp Nghệ nhìn ra cửa sổ thủy tinh nhỏ, thấy ngoài cửa cha mẹ đang như hổ rình mồi nhìn vào bên trong, cũng không dám dính vào trong lòng hắn, chỉ bĩu môi nói "Lúc ấy thật sựem không biết tại sao lại làm như vậy, tự nhiên lại hành động điên rồ như thế."Cô ta còn giơ ngón tay lên, tỏ vẻ thề thốt."Anh tin em là nhất thời hồ đồ. Không có việc gì là tốt rồi."Thời gia cho bọn họ gặp nhau rất ngắn, Trình Ý cũng không kịp tình ý triền miên, chỉ có thể nói về việc quan trọng trước."Anh không muốn diễn kịch với Chu Hồng Hồng nữa. Lão gia tử muốn tức giận đi chăng nữa thì cũng tùy ông ta." Dừng một chút, ánh mắt Trình Ý chuyển thành lạnh lẽo. "Có phải ông ấy đã nói lời khó nghe với em không?"Thời Tiệp Nghệ cười lắc lắc đầu, sắc mặt vẫn còn trắng bệch. "Không phải, là ba mẹ em mắng anh không ra gì, Trình Ý... Dù sao cũng đã giả vờ hơn một năm rồi, nhịn một chút nữa là được... Chỉ cần Chu Hồng Hồng đi ra bên ngoài, coi như cô ấy bỏ anh, thì ông cụ sẽ không còn gì để nói."Trình Ý ôm lấy cô ta, cũng không nói tiếp vấn đề này, dặn cô ta phải nghỉ ngơi thật Thời vừa thấy hai người có động tác thân mật, lập tức vọt vào, đuổi Trình Ý Tiệp Nghệ mím môi, Trình Ý không muốn làm cho Thời Tiệp Nghệ khó xử, chỉ đành đi ra đến nhà Trình Ý bèn lật bài ngửa với Lão Thái hắnkhông cần Chu Hồng Hồng, hắn thích Thời Tiệp thái gia phát hỏa. Từ trước đến giờ ông luôn cảm thấy không nắm trong tay nổi Trình Ý, tưởng rằng có thể dùng tài sản buộc hắn khuất phục, không ngờ là vẫn không thể nào trị nổi đứa cháu trai không thể nào nắm nổi trong tay, ông không muốn lần này dùng gia pháp xử trí, xuống tay vô cùng tuyệt tình tàn nhẫn. Hơn nữa đánh xong liền đem Bà Hai và Trình Ý vẫn còn bị thương đuổi ra khỏi Ý bị đánh rất thê thảm, chống chọi được đến lúc ra khỏi cửa Trình gia liền ngất Hai khóc cầu xin lão thái gia, để cho Trình Ý được khám vết thương trước, có chuyện gì từ từ bàn thái gia đang nổi cơn thịnh nộ, không để ý đến lời cầu xin tha thứ của bà Hai sai quản gia khóa cửa lớn Hai là người thanh cao, ở làng Vĩnh Cát cũng không kết được người bạn chỉ có thể nghĩ đến Chu Hồng bị đuổi ra quá bất ngờ, tiền riêng không kịp mang theo, ngay cả chỗ ăn ở cũng không có. Nếu không tìm bác sỹ khám chữa cho Trình Ý, bà thật sự rất cũng không thèm để ý đến mặt mũi sĩ diện, chỉ cần có thể cứu con trai của bà trở về mà Chu và Chu Hồng Hồng nghe bà Hai kể lại đều giật mình vì sự tuyệt tình của Trình Lão thái Chu cũng không phải người có lòng dạ cứng rắn, bèn nói "Bà Hai, anh trai tôi đi làm ăn nhỏ ở làng Hoàng Khê, căn nhà của anh ấy đến giờ vẫn để không, chẳng qua đã lâu không có người ở, hơi đơn sơ một chút. Nếu bà không chê thì trước tiên có thể đến đó ở."Bà Hai liên tục nói cám ơn, thậm chí còn muốn quỳ xuống dập đầu, mẹ Chu nhanh tay đến nâng dậy."Trình Ý hiện ở chỗ nào?" Chu Hồng Hồng thật sợ nếu không kịp chữa trị hắn liền...."Còn ở Trình gia, tôi thật sự nâng không nổi. Tôi chạy tới phòng khám một chuyến, ai ngờ Lão thái gia đã căn dặn bên kia, bọn họ không dám trị cho Trình Ý... Nó..." Bà Hai càng nói càng nghẹn ngào, đến cuối cùng, cố gắng chịu đựng kìm nước mắt, mới miễn cưỡng nói hết lời. Móng tay bà cắm sâu vào lòng bàn tay mình, ẩn nhẫn nét đau thương vô Hồng Hồng không ngờ được Lão thái gia là người tuyệt tình như vậy. Chạy tới cầu xin lão thái gia cũng không quan trọng bằng cứu Trình Chu nhớ tới đầu đường có một hiệu thuốc bắc nhỏ, chưởng quầy kia là một lão trung y. Chu gia và ông ta bình thường quan hệ cũng không tệ lắm, bèn nói "Hồng Hồng, con và Bà Hai đi đưa Trình Ý về đây trước, mẹ đi mời Trịnh đại phu lại đây một chuyến."Nói xong lại an ủi Bà Hai."Lão Trịnh cùng Trình gia không có ích lợi khúc mắc gì, chắc sẽ đến giúp đỡ thôi."Chu Hồng Hồng vội vàng đi sang tiệm tạp hóa cách vách hỏi mượn ông chủ một chiếc xe đẩy nhỏ, mọi người đều là người quen biết, ông chủ không hỏi nhiều lập tức cho cô lại như nghĩ ra gì đó, về nhà cầm lấy cái chăn bông đi ra, sau đó liền cùng Bà Hai chạy đến phía Trình Hồng Hồng biết Trình Ý thương thế nghiêm trọng từ trước, đã chuẩn bị tâm lý. Nhưng khi thật sự nhìn thấy hắn, vẫn khiến hốc mắt nóng lên, thiếu chút nữa đã rơi Ý nhắm mắt lại ngồi dựa dưới tàng cây, đèn đường tối mù mịt, trên quần áothâm lại cả mảng lớn, nổi bật lên sắc mặt tái nhợt thật đáng gần mới nhìn rõ trên quần áo hắn tất cả đều là máu. Từ lưng, trước ngực, trên đùi đều là thái gia rốt cuộc lòng dạ ác độc đến mức nào mới có thể xuống tay nặng như Hồng Hồng trải chăn bông lên trên xe đẩy nhỏ, rồi mới cùng bà Hai hợp lực đỡ hắn lên. Trong lúc ấy Trình Ý cau mày hừ hừ rên vài đường về, Chu Hồng Hồng đẩy xe, cúi đầu hỏi "Bà Hai, bị Lão thái gia đánh, Trình Ý cũng không trốn sao?""Chưa bao giờ trốn... Nó là cái loại tính tình cứng rắn. Dù sao đó cũng là ông của nó... Lão thái gia từ trước tới giờ không có đánh ác như vậy." Bộ dáng bà Hai đã vô cùng mệt mỏi, sớm không còn vẻ ung dung cùng quyến rũ ngày trước. "Hồng Hồng, nếu như nó.... Ta nên làm cái gì bây giờ..."Chu Hồng Hồng vội vàng nói "Không đâu. Anh ấy vì bà, nhất định sẽ cắn răng chống đỡ."Đây là thật, cô có thể nhìn ra được, Trình Ý rấtquan tâm đến mẹ của Hai cảm kích tự đáy lòng nói "Hồng Hồng, mẹ con chúng ta suốt đời sẽ cảm kích cháu.""Bà Hai, bà đừng nói như vậy. Kỳ thật, các người không xấu..."Bà Hai cười khổ, không nói trở lại Chu gia, Trịnh đại phu đã ấy vừa thấy tình huống của người bị thương, nghiêm mặt nói "Cậu ta sợ là phải mất một khoảng thời gian không thể xuống giường.""Vậy... Sẽ lưu lại di chứng gì sao?" Bà Hai run giọng hỏi, nắm lấy tay Chu Hồng Hồng tìm kiếm một điểm dựa."Điều này, tôi còn phải cẩn thận xem xét thương thế đã."Trong phòng yên tĩnh không tiếng động, mọi người đều đang chờ đợi chẩn đoán của Trịnh đại phu."Tôi phải trở về hiệu thuốc bắc lấy mấy vị thuốc." Trịnh đại phu kiểm tra thương thế của Trình Ý xong, cảm thấy có chút chắc cho đại phu rời đi, Bà Hai lại ưu sầu lo lắng. "Đại phu cũng không nói có thể chữa khỏi hay không, liệu có để lại dị tật gì không...""Lão Trịnh rất có kinh nghiệm chữa các vết thương do vật cứng gây ra, bà cứ yên tâm." Mẹ Chu cũng chỉ có thể nói như vậy, đoán được Bà Hai vẫn chưa ăn gì, lại nói "Bà Hai, chắc bà còn chưa ăn cơm chiều? Tôi đi nấu chút cháo, tối hôm nay bà cũng mệt đến chết rồi."Bà Hai ngoài cám ơn ra thì cũng không biết nên nói thế nào mới biểu đạt hết sự cảm kích của Hồng Hồng bưng tới một chậu nước nóng, để Bà Hai lau người cho Trình vết thương của Trình Ý bởi vì máu mà bết dính vào quần áo, Bà Hai cũng không dám kéo y phục của hắn, chỉ có thể đem vết máu loang lổ trên da nhẹ nhàng lau đi một đại phu lấy thuốc xong liền lập tức trở lại, đưa thuốc cho Chu Hồng Hồng Hồng vội vàng đi vào phòng bếp sắc thuốc. Chu mẹ đã ở sẵn trong bếp, đang định đun nóng lại chút đồ ăn tối còn dư lại cho bà Hai ăn trước."Mẹ, để con làm. Mẹ đi ra cùng Bà Hai đi, tâm tình bà ấy không tốt lắm.""Ừ. Đồ ăn làm xong thì kêu mẹ. Aiz, rốt cục là có việc gì, Lão nhân giasao mà ác như vậy..." Mẹ Chu cảm thán, liền để công việc trong bếp cho con gái, còn bà thì đi ra đại phu cho Trình Ý uống thuốc xong, nói "Nếu uống thuốc này rồi, trong vòng 3 giờ cậu ta mà tỉnh lại, vậy thì còn có thể cứu. Nếu không thì tôi đành bất lực."Bà Hai bị nửa câu sau doạ sợ tới mức trước mắt tối om, thiếu chút nữa đứng không đại phu vẫn thường thấy người nhà dao động khi nghe bệnh tình, vô cùng bình tĩnh nói xong "Nếu cậu ta có phản ứng, thìdùng mấy vị thuốc này, đun cách thuỷ khoảng hơn 20 phút rồi dùng băng gạc bao lên, chườm nóng lên chỗ bị nặng."Chu Hồng Hồng đáp lời, nghiêm túc ghi nhớ trình tự đun thuốc và băng thuốc, rồi mới tiễn Trịnh đại phu ra nghĩ, cuộc thi ngày mai sợ là thi không tốt mà chỉ cần Trình Ý có thể tỉnh lại, thi cử gì thì kệ, từ từ cũng được...

hái hồng chương h