Tặng nhau nụ cười. Đi chợ mang theo lá - tưởng chỉ có trong mơ, hay ở những miền ký ức tuổi thơ xa ngái, nhưng hoàn toàn có thật. Chợ lá, nghe tên đã lâu nhưng năm nay tôi mới có dịp tham gia, nhân chuyến đi thăm người thân ở gần đó. Hái một ít lá, tôi dùng thay cho
Đã từng có một thời nụ cười vẹn nguyên (hay cố vẹn nguyên vì được rong ruổi đến những địa danh mình thích), đã từng có một thanh xuân cháy ngọn lửa của đam mê, của mong ngóng ngày bước chân lên đường
Ca sĩ Phan Ngọc Luân sau những ngày cống hiến hết mình cho nghệ thuật, anh chàng đã dành khoảng thời gian ngắn để tân trang lại nụ cười chưa đủ hoàn hảo của mình tại Tâm Đức Smile. Chào anh, anh có thể cho khán giả biết lý do mình quyết định làm lại răng sứ không?
Gửi ngàn nụ hôn gió tới anh ở phương xa. 2. Chúc Anh có một ngày sinh nhật vui vẻ bên bạn bè, người thân. Dù em không có ở bên anh vào thời khắc quan trọng này nhưng em hy vọng anh sẽ luôn hạnh phúc, vui vẻ, thành công . Happy birthday my love! 3.
Thứ hai, ngày 03 tháng 10 năm 2022. Tòa soạn: Số 3B Trần Hưng Đạo, Hồng Bàng, Hải Phòng. Email: bhqdt@baohaiquanvietnam.vn. Trang chủ. Văn hóa - Thể thao. Nụ cười lính biển. 28/11/2017 13:48:00. 6,120.
Vay Tiền Nhanh. Tâm sựHẹn hò Chủ nhật, 18/12/2022, 2100 GMT+7 Xin chào anh - người lạ rồi sẽ thành quen. Lần đầu viết thư, em thấy hồi hộp và nhiều bỡ ngỡ. Em là cô gái 30 tuổi, đến từ Tây Nguyên, sống và làm việc tại TP Hồ Chí Minh, vui vẻ, hòa đồng, cao và hơi gầy là điều mà mọi người hay nói về em. Nhìn thấy em là nhìn thấy nụ cười và tiếng chào đầu tiên không phân biệt tuổi thích của em là được thư giãn cùng bạn bè bên các quán cà phê yên tĩnh, cùng nhau du lịch và trải nghiệm những điều mới lạ tại nơi đó. Dù đi nhiều là vậy nhưng vẫn chưa tìm thấy người em cảm thấy yêu thương. Chắc do đi về em lại vùi đầu vào sách vở, công tại em làm công việc văn phòng ổn định, thành thạo một ngoại ngữ. Em chưa từng kết hôn nên mong anh cũng vậy. Người đồng hành cùng em là người hiếu thảo, lễ phép, biết chia sẻ, có công việc ổn định, đúng giờ và tôn trọng ngắn nhưng hy vọng sẽ mở đầu cho những cuộc trò chuyện dài hơn của chúng ta. Nếu cảm thấy hợp, vậy tại sao không nở một nụ cười và gửi thư chào nhau anh sớm gặp được người đồng hành cùng giả gọi vào số 024 7300 8899 máy lẻ 4529 trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc Họ tên Hoa dã quỳ Tuổi 30 tuổi Nghề nghiệp Văn phòng Nơi ở Quận 1, TP Hồ Chí Minh Giới tính Nữ
1. Biết trước sẽ đau em àNhưng mọi chuyện rồi sẽ quaEm vẫn còn tương laiEm phải yêu thêm aiChẳng lẽ anh níu em hoàiMãi bận rộn như anhTheo sau anh đôi khi em buồnAnh nào đâu biếtSợ anh lo lắngNên em cứ mãi lặng im[ĐK]Nụ cười đã tắtĐằng sau nước mắtNgười vì anh cố níu duyênChỉ toàn nhận lấy ưu phiềnChỉ vì anh vô tâmMột điều đơn giản lắmChăm lo em anh cũng không trọn vẹnChẳng ngờ người đến sauHiểu rằng anh đã saiNên làm điều ngược lạiNgày trôi mưa thấmNhìn nhau lạ lẫmEm yêu ai rồiBuồn ơi đau hơnDày vò cô đơnTừng dòng tin đến vô tậnChờ hoài vẫn thấy im lặngNhận ra sau tất cảMọi lần anh vấp ngãKhông đau bằng như lúc nàyNhìn mưa anh thấm sâuNgoài trời mưa rất lâuChỉ biết tự trách mìnhLạc mất emAnh mới biếtAnh đã sai!2. Vì anh đâu biết rằngAnh như đang ngồi nơi đáy giếngQuanh em bao người trác tuyệtEm chẳng rung động cũng vì yêu anhMọi chuyện dường như đã đi quá xaTất cả những giới hạn của emNên điều gì đến sẽ đếnAnh không thể níu tay em
Thích Nhìn Thấy Nụ Cười Của Anh - Tam Muội 爱看你的笑 - 三妹 Lời 徐嘉蔚 Từ Gia Uý Nhạc 苗小青 Miêu Tiểu Thanh Album 爱看你的笑 Trời trở lạnh rồi đấy, hình như anh đang thấy mệt trong người phải không? Chắc là hôm trước anh không mặc thêm áo rồi, em lại lơ đãng quên nhắc anh mất. Haizzz, "Nếu như anh bị nhiễm lạnh hay là bị cảm, Công việc bận rộn lại ngủ không ngon, ngày mai lại đến muộn," em sẽ tự trách mình "không chăm sóc tốt cho anh." Em sẽ luôn bên anh, chuẩn bị sẵn một cái free hug, để bất cứ khi nào anh mệt mỏi, thì cứ đến bên em để nhận lấy nhé. Nó sẽ luôn hữu hiệu bất kể thời tiết như thế nào. "Anh chính là nhịp tim nhỏ bé duy nhất em muốn bảo vệ, Muốn cùng anh bầu bạn với nhau đến thiên hoang địa lão." "Em giả vờ không thấy những điều tốt đẹp anh đã lén làm cho em, Thật ra thì trong tim đã sung sướng đến phát sốt luôn rồi." Tình yêu sẽ luôn bền vững vì tình cảm đến từ hai phía, trân trọng và yêu thương, sẻ chia và cảm thông cả hai dành cho nhau, hạnh phúc đến từ những điều nhỏ nhặt nhất. Lời Bài Hát 都怪我 忘了让你多加件外套 Dou guai wo, wang le rang ni jia jian wai tao Đều trách em quên bảo anh mang thêm áo khoác 如果 你着凉或是感冒 Ru guo, ni zhao liang huo shi gan mao Nếu như anh bị nhiễm lạnh hay là bị cảm 工作忙又睡不好 明天又要迟到 Gong zuo mang you shui bu hao, ming tian you yao zhi dao Công việc bận rộn lại ngủ không ngon, ngày mai lại đến muộn 怪我没有把你照顾好 Guai wo mei you ba ni zhao gu hao Trách em đã không chăm sóc tốt cho anh 你知道 我为你准备好的拥抱 Ni zhi dao, wo wei ni zhun bei hao de yong bao Anh có biết, em đã chuẩn bị cho anh một cái ôm rồi đó 不会管 天晴或是下冰雹 Bu hui guan, tian qing huo shi xia bing bao Bất kể trời nắng hay là mưa đá 你是我惟一想要 保护的小心跳 Ni shi wo wei yi xiang yao bao hu de xiao xin tiao Anh chính là nhịp tim nhỏ bé duy nhất em muốn bảo vệ 要陪你一起天荒地老 wu~ Yao pei ni yi qi tian huang di lao wu~ Muốn cùng anh bầu bạn với nhau đến thiên hoang địa lão 我多么爱看你的笑 哪怕天气再糟糕 Wo duo me ai kan ni de xiao na pa tian qi zai zao gao Em thích nhìn nụ cười của anh biết bao, chẳng sợ thời tiết có xấu thế nào 你像我的一颗药 治疗我所有烦恼 Ni xiang wo de yi ke yao, zhi liao wo suo you fan nao Anh nhu liều thuốc chữa khỏi tất cả những muộn phiền của em 我装作看不到 你偷偷的为我好 Wo zhuang zuo kan bu dao, ni tou tou de wei wo hao Em giả vờ không thấy những điều tốt đẹp anh đã lén làm cho em 其实心里美得已经发了烧 Qi shi xin li mei de yi jing fa le shao Thật ra thì trong tim đã sung sướng đến phát sốt luôn rồi 不管你是吵还是闹 都像在对我撒娇 Bu guan ni shi chao hai shi nao, dou xiang zai dui wo sa jiao Cho dù anh cãi lại hay ồn ào, đều giống như đang làm nũng với em mà thôi 你小嘴嘟嘟一翘 我就软得受不了 Ni xiao zui du du yi qiao, wo jiu ruan de shou bu liao Cái môi nhỏ bĩu bĩu ra của anh, lòng em đã mềm không chịu nổi 怎么让宠爱变 成戒不掉的嗜好 Zen me rang chong ai bian cheng jie bu diao de shi hao Làm sao để chiều chuộng trở thành một sở thích khỏ bỏ 注定你就是我的解药 Zhu ding ni jiu shi wo de jie yao Anh đã được định sẵn là liều thuốc giải độc cho em 你知道 我为你准备好的拥抱 Ni zhi dao, wo wei ni zhun bei hao de yong bao Anh có biết, em đã chuẩn bị cho anh một cái ôm rồi đó 不会管 天晴或是下冰雹 Bu hui guan, tian qing huo shi xia bing bao Bất kể trời nắng hay là mưa đá 你是我惟一想要 保护的小心跳 Ni shi wo wei yi xiang yao bao hu de xiao xin tiao Anh chính là nhịp tim nhỏ bé duy nhất em muốn bảo vệ 要陪你一起天荒地老 wu~ Yao pei ni yi qi tian huang di lao wu~ Muốn cùng anh bầu bạn với nhau đến thiên hoang địa lão 我多么爱看你的笑 哪怕天气再糟糕 Wo duo me ai kan ni de xiao na pa tian qi zai zao gao Em thích nhìn nụ cười của anh biết bao, chẳng sợ thời tiết có xấu thế nào 你像我的一颗药 治疗我所有烦恼 Ni xiang wo de yi ke yao, zhi liao wo suo you fan nao Anh nhu liều thuốc chữa khỏi tất cả những muộn phiền của em 我装作看不到 你偷偷的为我好 Wo zhuang zuo kan bu dao, ni tou tou de wei wo hao Em giả vờ không thấy những điều tốt đẹp anh đã lén làm cho em 其实心里美得已经发了烧 Qi shi xin li mei de yi jing fa le shao Thật ra thì trong tim đã sung sướng đến phát sốt luôn rồi 不管你是吵还是闹 都像在对我撒娇 Bu guan ni shi chao hai shi nao, dou xiang zai dui wo sa jiao Cho dù anh cãi lại hay ồn ào, đều giống như đang làm nũng với em mà thôi 你小嘴嘟嘟一翘 我就软得受不了 Ni xiao zui du du yi qiao, wo jiu ruan de shou bu liao Cái môi nhỏ bĩu bĩu ra của anh, lòng em đã mềm không chịu nổi 怎么让宠爱变 成戒不掉的嗜好 Zen me rang chong ai bian cheng jie bu diao de shi hao Làm sao để chiều chuộng trở thành một sở thích khỏ bỏ 注定你就是我的解药 Zhu ding ni jiu shi wo de jie yao Anh đã được định sẵn là liều thuốc giải độc cho em TLycao, Gill và chiqudoll thích bài này. nghe nhạc nhạc trung hay nhạc trung lyrics tam muội
Thông tin bài hátTên bài hát Crying Over You Ca sĩ JustaTee, Binz Sáng tác JustaTee Album Crying Over You Single Ngày ra mắt 01/12/2013 Thể loại Việt Nam, Nhạc Trẻ, Rap ViệtSẽ có những đớn đau không thành lời Sẽ có những vết thương theo một đời Dù mình đã cắn thật chặt đôi môi sau bao điều mặn đắng Nhưng sao hôm nay con tim anh quên rằng anh là người mạnh mẽ vô cùng Có lẽ đã quá lâu cho một người Giấu hết yếu đuối bên trong nụ cười Rồi vội vàng nhắm mắt chậm lại đôi chân đi sau thời gian cùng với những vỡ tanI’m crying over you bei I’m crying over you beiKhi anh chẳng thể giữ mãi những cảm xúc vô tình bấy lâu I’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa xôi I’m crying over you bei I’m crying over you bei Che đi 1 màu trắng xoá lăn dài xuống đôi gò má nàyI’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa rồi I’m crying over…Chưa bao giờ em thấy anh khóc Đâu có nghĩa là nước mắt anh ko rơi đâu Chỉ là ko muốn em biết anh yếu đuối Nhưng em đừng để tâm nhé, anh ko sao đâu Và giờ trên mắt anh lại là những giọt lệ Yêu em, anh đã quên mất, anh từng mạnh mẽ Đừng, xa anh để cho nỗi nhớ làm nhoà đi hết bức tranh anh từng vẽ Vẫn đó màu mắt xanh còn ít bình yênVáy trắng vẫn còn tinh khiết Nhưng con tim em đã lạnh hơn nhiều lắm Tình yêu anh vẫn chưa đủ để sưởi ấm Cho con tim đã trải qua quá nhiều nỗi đau.. anh biết chứ Em cần nhiều hơn thế, anh biết chứ Anh nào muốn nước mắt anh rơi, noAnh đâu muốn 2 đứa 2 nơi đâu Vì vậy anh ghét con người yếu đuối trong anh Nhưng bên em ranh giới đó rất mong manh Em cho anh cười, cho anh khócThay đổi nhanh trong phúc chốc Cho anh buồn cho anh vui Đưa anh qua từng cung bậc của cảm xúc…em Và khi đi đến nơi nỗi đau em buông tay anh nơi đây, chân lạc giữa đêm, babe You don’t know everytnight im crying over you, yeaI’m crying over you bei I’m crying over you bei Khi anh chẳng thể giữ mãi những cảm xúc vô tình bấy lâu I’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa xôi I’m crying over you bei I’m crying over you beiChe đi 1 màu trắng xoá lăn dài xuống đôi gò má này I’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa rồi I’m crying over Anh không biết trước khi cơn mưa đến Mưa vô tình… Tí tách tí tách rơi… Để đôi vai ngấm tận cùng, quên hết lạnh lùng Anh buông mình theo cảm xúc Cứ mặc mưa hay là em làm tan vỡ baby alriteI’m alrite bei, i’m alrite can u feel that, bei Vị mặn chia đôi thay cho bao ngọt ngào đã trôi qua Đôi môi anh bây giờ đắng lắm, nhưng anh đành phải nuốt thôi vì mất em rồi. Nước mắt ko giúp anh được nhiều Ko giúp anh lấy lại những thứ anh từng yêu, no Nếu muốn khóc cho hết đi nỗi buồn Vì ít nhất anh biết ta đã 1 lần yêu nhau Và những phút yếu mềm anh cần lắm Một cái ôm thật chặt từ đôi tay Những lúc tuyệt vọng anh cần lắm Giọng em nói, “baby, are you ok?” Em, giờ nơi đây tối lắm Em, giờ tim anh rối lắm Anh cố cười nhưng nước mắt vẫn cứ tuôn thôi Làm đôi tay anh có lúc như muốn buông xuôi, tất cả Nhưng anh nhớ rằng, em từng nói là Chỉ cần một người giữ, thì ta vẫn còn hy vọng Vậy giờ hy vọng của anh đang nơi đâuBabe don’t you know I’m I’m crying over you bei I’m crying over you bei Khi anh chẳng thể giữ mãi những cảm xúc, vô tình khi anh đứng bên em I’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa xôi I’m crying over you baby, uhhhh I’m crying over you, no no uhhhh Che đi 1 màu trắng xoá lăn dài xuống đôi gò má này …Vì ngày đó anh chưa bao giờ muốn em nhìn…I’m crying over…I’m crying over… I’m crying over…I’m crying over… I’m crying over…I’m crying over… I’m crying over…I’m crying over… Chơ vơ đơn côi, bên những thứ đã qua rồi I’m crying over…I’m crying over… I’m crying over…I’m crying over… I’m crying over…I’m crying over… Che đi 1 màu trắng xoá lăn dài xuống đôi gò má này I’m crying over you Chơ vơ đơn côi, bên những thứ xa rồi I’m crying over…
Một bông tuyết đỏ rơi trên mặt Trần Hân, không hòa tan nhưng mang theo lạnh giá, tựa như lời Tô Minh, nhẹ nhàng mang chút hơi thở xa lạ rơi và tai cô, truyền vào tinh thần môi còn dính máu, máu đỏ rực giống như màu bông tuyết trên mặt vậy, khiến người không chia rõ rốt cuộc là máu hay tuyết lẽ chữ tuyết phát âm giống huyết vốn là có đạo lý tồn tại."Không tại sao hết, nếu phải nói thì ngươi là Tô Minh, là...Tô Minh cùng ta lớn lên." Trần Hân lau máu nơi khóe miệng, nhìn Tô Minh, vẻ mặt phức tạp biến mất, thay thế là dịu dàng và nụ Minh im lặng, nâng lên tay phải, sát kiếm hưng phấn run rẩy bị Tô Minh vung hướng bầu trời. Chỉ thấy ánh sáng đỏ chớp lóe, một tia chớp máu hiện ra trong trời đất, rít gào lao hướng kiếm to giáng tiếng nổ chấn động xung quanh, hình thành sóng gợn trùng kích vòng tròn, ở trên đầu Tô Minh tiếng nổ ầm ầm. Kiếm to giáng xuống thành bốn năm mảnh, dấy lên vòng tròn khí lãng, như muốn rạch giới hạn giữa trời và đất."Cảm ơn." Tô Minh nhẹ giọng nói."Tô Minh, tất cả ở Ô Sơn là hư ảo, nhưng mà, cũng có chân thật. Bên trong, Lôi Thần là thật, Tiểu Hồng cũng là thật, còn có Bạch Linh, cô ấy có mặt chân thật." Trần Hân nhìn Tô Minh. Cô cảm nhận được nếu quá khứ của một người đều là giả dối, cái loại cảm giác không chân thật đó tựa như thủy triều nhấn chìm người ta, sẽ khiến người bất giác chất vấn mọi thứ, thậm chí không biết điều gì mới là sự thật."Ngươi giết Bắc Lăng, chắc là thiên tài tông môn khác, họ cùng dung nhập vào Ô Sơn trưởng thành với ngươi đều đã chết, nhưng mà Tô Minh, họ chết chỉ là một lũ phân thần thôi. Chuyện Ô Sơn đã là rất lâu về trước, năm đó mỗi người chúng ta thức tỉnh đợt luân hồi đó thì từ nó có được không ít tạo hóa và cảm ngộ, trở thành thiên tài thật sự trong tông môn mình. Bây giờ còn ở đất Man tộc, những kẻ bị ngươi giết là vì giữ cho ngươi từngđợt luân hồi, vì khiến ngươi mờ mịt, nên phân thần nhất định tồn tại. Họ ở trong tông môn tiên tộc, không chết." Trần Hân nhìn Tô Minh, nói ra sựthật."Vậy, còn cô?" Tô Minh lạnh nhạt hỏi."Ta cũng là một lũ phân thần, ta có thể cảm nhận ý thức bản tôn, khi trông thấy ngươi thì tra cảm nhận được phức tạp, và hoài niệm của mình." Trần Hân vẻ mặt chua xót, lắc đầu."Ta tu hành từ nhỏ, những năm gần đây ký ức rực rỡ nhất trong đời chính là lúc ở Ô Sơn. Ta thật rất hy vọng có thể vĩnh viễn ở trong luân hồi đó, không thức tỉnh, luôn luôn luôn luôn ở Ô Sơn..." Mặt Trần Hân tái nhợt, chua xót thì thào, dường như không phải nói với Tô Minh mà là câu đã áp lực rất lâu Trần Hân lầm bầm thì trên bầu trời, gần vạn đệ tử Đại Diệp tiên tông nhanh chóng biến đổi vị trí, giao thác nhau cho người cảm giác kiếm trận trên bầu trời lại biến đổi. Kiếm khí còn cường đại hơn mới nãy ngưng tụ, từ trên trời lao nhanh hướng Tô Minh."Tô Minh, trong chúng ta có người lựa chọn quên, nhưng vẫn có kẻ luôn nhớ ngươi, nhớ Ô Sơn, nhớ trong luân hồi cùng trưởng thành. Ô sơn đã trở thành quá khứ, nhưng nó...ở trong lòng ngươi, cũng ở trong lòng chúng ta." Trần Hân nâng lên tay phải, khi nói mấy lời này thì khóe miệng máu tươi càng nhiều, khuôn mặt cô nhanh chóng héo rút, dần xuất hiện nếp Trần Hân vang vọng, Tô Minh vụt quay đầu, hắn thấy Trần Hân nhanh chóng tan biến, thân hình tựa tro bụi."Lũ phân thân của ta làm trái lời thề, ở đất Man tộc nói quá nhiều sự thật cho ngươi, đây là trừng phạt trái lời thề, phân thần hồn phi phách tán. Nhưng họ không thể làm gì bản tôn ta được. Tô Minh...đừng trách Bắc Lăng, hắn đã không phải là hắn..." Trần Hân nhẹ giọng nói, mắt nhắm nghiền, thân hình biến thành tro bụi tan trong trời Minh im lặng, biểu tình hơi phức tạp, trên đầu hắn kiếm to lao nhanh đánh vào người. Nhưng khi kiếm khí tới gần thì Tô Minh nâng lên tay trái mạnh chộp vào kiếm khí, trong tiếng nổ, kiếm khí vỡ tan. Lấy Tô Minh làm trung tâm, đá dưới chân vỡ vụn lan tràn, như có bão tố có thể đập tan ngọn núi càn quét. Tiếng nổ càng dữ dội, nửa ngọn núi dưới chân Tô Minh toàn bộ tan núi này chia năm, xẻ bảy, Tô Minh cúi đầu nhìn kiếm trong tay, kiếm đỏ thẫm nhuộm đầy máu, hắn nhìn quần áo của mình, đôi tay, hắn có thể cảm nhận vô số oan hồn thê lương ngoài người. Những thứ đó đều là tiên tộc chết trong tay giác vô cùng mệt mỏi lại xuất hiện trong tâm thần Tô Minh, cảm giác này bao nhiêu năm nay không phải lần đầu tiên, nhưng giờ mệt mỏi sâu hơn trước một Minh muốn nhắm mắt lại nhưng không thể khép kín, vẻ mặt hắn trong chớp mắt xuất hiện biến đổi kịch liệt. Trong mắt mệt mỏi chợt biến mất, hít thở dồn dập, bởi vì...Khi ngọn núi thành bốn, năm mảnh thì hắn cảm nhận được...hơi thở của Nhị sư huynh!!!Không chút do dự, Tô Minh nâng tay trái ấn pháp quyết vung trước mặt. Cái vung này cuồng phong rít gào cuốn bốn phía tất cả đá vụn dạt ra, thoáng chốc bởi vì xung quanh tan vỡ mà xuất hiện cát bụi đều tán đi lộ ra mặt vốn là mặt đất có núi Đại Diệp tiên tông, bây giờ tại đây có một quang cầu cỡ mấy cầu chớp lóe ánh sáng rực rỡ, bên mép có từng đợt sương mù lượn lờ. Trong quang cầu tồn tại một cái bóng đen vặn vẹo, thấy không rõ hình dáng vì y không còn diện mạo, hoàn toàn là bóng đen do khói đen ngưng tụ lại. Trong ngoài quang cầu có sáu ích sắt to, sáu sợi xích xuyên thấu quang cầu liên tiếp cùng bóng đen như dung nhập vào thần hồn, tựa như phong ấn. Chỗ khác của sợi xích chôn trong mặt đất, dưới đất có một trận pháp to lớn. Trận pháp cực kỳ phức tạp, không biết nó có tác dụng gì, nhưng Tô Minh có thể thấy ra một trong tác dụng của nó chắc chắn là trấn áp. Trấn áp bóng đen trong quang cầu, rồi còn cần nguyên ngọn núi Đại Diệp tiên tông cùng trấn áp, khiến trận pháp, quang cầu ở dưới Đại Diệp tiên tông chẳng hề tỏa ra chút hơi thở nào. Nguồn giờ núi Đại Diệp tiên tông sụp xuống mới lộ ra quang cầu Tô Minh con mắt muốn nứt ra nhìn rõ ràng trận pháp mặt đất và quang cầu, hắn thấy bóng đen trong đó vặn vẹo như sắp tan vỡ. Sáu khói đen mang theo tử vong tản ra từ bóng đen dọc theo sáu xiềng xích lao hướng trận pháp, hiển nhiên không phải bóng đen tự nguyện mà bị sáu sợi xích hút lấy. Sáu luồng khói đen dung nhập và trận pháp dưới đất, chớp mắt trận pháp hóa thành linh lực thiên địa khuếch Minh ngửa đầu phát ra tiếng gầm điên cuồng, mắt đỏ rực có máu chảy ra như là huyết lệ. Hắn nên sớm nhìn ra khu vực Đại Diệp tiên tông có linh khí thiên địa đậm đặc hơn tông môn khác rất nhiều, nhưng hắn không mấy để ý. Hắn không ngờ Đại Diệp tiên tông sẽ làm ra chuyện khiến ngườiđiên cuồng như một sinh mệnh chuyển hóa thành trận pháp linh khí thiên địa, sáu sợi xích chính là đường dẫn hút sinh mệnh đó, mà sinh mệnh đó là bóngđen trong quang cầu. Quang cầu phong ấn bóng đen bên trong là nguồn gốc Tô Minh quen thuộc, là lý do khiến hắn giờ đây điên cuồng."Nhị sư huynh!!!" Tô Minh gào thét, chất chứa khàn đục, giận dữ và điên lời của Trần Hân khiến Tô Minh im lặng, trong lòng dấy lên mệt mỏi, thậm chí hơi tạm dừng giết chóc Đại Diệp tiên tông. Nhưng mà thấy Nhịsư huynh rồi, nhìn bóng dáng yếu ớt như sắp tan biến thì sát khí của hắn lại dấy lên."Đại Diệp tiên tông, tiên tộc..." Tô Minh nhoáng người lao hướng mặt khắc Tô Minh đã tới gần trận pháp dưới đất, kiếm trong tay phải nâng lên chém xuống, trời đất chấn động, sát kiếm chém và một sợi lực to lớn bắn ra vọt vào người Tô Minh, khiến cổ tay hắn vỡ, máu đầm đìa, hắn lùi lại ba bước. Nhưng dù nói là hắn lùi mà sợi xích két một tiếng từ giữa tan vỡ. Sợi xích này tuyệt đối không bình thường, nếu không phải Tô Minh nắm sát kiếm thì rất khó dễ dàng chặt vỡ một trong sáu sợi xích vỡ thì trên bầu trời gần vạn người Đại Diệp tiên tông lại chém xuống một kiếm, gào thét lao hướng Tô Minh, thậm chí gần vạn đệ tử Đại Diệp tiên tông mỗi người cắn đầu lưỡi phun ra máu. Máu của họ dưới tác dụng kiếm trận trở thành từng tiểu kiếm đỏ, gần vạn tiểu kiếm máu như là mưa kiếm, theo sau kiếm khí khổng lồ đổ ập xuống Tô chính lúc này, theo sợi xích thứ nhất vỡ, có một giọng nói yếu ớt từ quang cầu truyền ra. Bóng đen vặn vẹo như là bớt đi áp chế một ít, từmơ hồ hơi ngưng tụ, khiến sương khói mờ ảo tụ thành thân hình, dù vẫn hư ảo nhưng bộ mặt rõ ràng hơn nhiều, lộ ra khuôn mặt tái nhợt nhưng treo nụ là...khuôn mặt của Nhị sư trải qua thống khổ khó mà tưởng tượng, Tô Minh chưa từng thấy khuôn mặt tái nhợt Nhị sư huynh như vậy. Nhưng mà nụ cười của Nhị sư huynh vẫn dịu dàng như trong ký ức, y ngẩng đầu như muốn để nửa bên mặt đón ánh nắng. Y mỉm cười, nhìn Tô Minh."Tiểu sư đệ."
nụ cười đã lâu anh mới thấy