CHÂU THẠCH DẠ CA Ngựa mỏi vó nằm bên chuồng gợi nhớ chốn bụi hồng hun hút tận non xa và tráng sĩ còn mài gươm đêm lạnh lời nguyền xưa về thức suốt canh tà Ngã Du Tử Đọc bài thơ "Dạ Ca"của Ngã Du Tử, nếu ai còn nhớ bài thơ "Thuật Hoài"…
Đức Thánh Cha Phanxicô nói trong sứ điệp gửi thế giới Ngày Hoà Bình Thế giới 2016: "Trong viễn tượng này, cùng với Năm Thánh Lòng Thương Xót tôi muốn mời gọi Hội Thánh cầu nguyện và hoạt động để mọi tín hữu Kitô có thể có một con tim chín muồi khiêm nhường và
Nguồn Gốc Tên Họ Hồ Tại Việt Nam. Người họ Hồ đầu tiên ở Việt Nam xuất phát là người Trung Quốc. Ông tổ đầu tiên của họ Hồ Việt Nam là trạng nguyên Hồ Hưng Dật sống vào thế kỷ thứ X,vào thời Hậu Hán, quê gốc ở Chiết Giang (Trung Quốc) Ông sang làm thái thú Châu Diễn được vài năm thì loạn 12
Ngã hữu nhất thốn tâm, 無人共我說。 Vô nhân cộng ngã thuyết. 願風吹散雲, Nguyện phong xuy tán vân, 訴與天邊月。 Tố dữ thiên biên nguyệt. 攜琴上高樓, Huề cầm thượng cao lâu, 樓高月花滿。 Lâu cao nguyệt hoa mãn. 相思未必終, Tương tư vị tất chung, 淚滴琴玄斷。
Thầm Yêu Quất Sinh Hoài Nam (review - trích dẫn) Bát Nguyệt Trường An: Ngôn tình hiện đại, thanh xuân vườn trường: Hải Thượng Phồn Hoa (review - tóm tắt) Phỉ Ngã Tư Tồn: Ngôn tình hiện đại, ngược: Điều Tuyệt Vời Nhất Của Thanh Xuân (review - trích dẫn) Bát Nguyệt Trường An
Vay Tiền Nhanh. Nội Dung Truyện Minh Nguyệt Lạc Ngã Hoài Thể loại 22+ Ấm áp, ngọt ngào, nuôi dưỡng, SM, trâu già gặm cỏ non, 1v1, vật chính Lục Hoài Dữ và Thẩm Minh DuyệtConverter Reine DunkelnNgười soạn sửa Hạ HạEditor Bùi Bùi bé em còn hơi non tay & Kimkashian4Lục Hoài Dữ suy ngẫm Hắn chưa từng nuôi đứa nhỏ nào, không biết dạy dỗ con bé thế này có đúng không???Nuôi thế nào lại nuôi thành vợ...Chú Lục lên kế hoạch dụ dỗ Thẩm Minh Duyệt, thành công rước được cô vợ mềm mại ngọt ngào.***Vì đây là bản EDIT THÔ nên câu từ sẽ k đc trau truốt mượt mà, lụa là đâu nghennn!!!Như cũ, bản chỉnh sửa này hoàn toàn dựa vào bản Convert! Sai sót về nghĩa hoặc nội dung là điều tất yếu!! Bạn đọc nên Cẩn trọng khi dấn thân vào con đường này!!
1. Cô bé, hôn không phải như vậy đâu Phòng vip của khách sạn được trang hoàng xa hoa, đèn bàn bằng thủy tinh chiếu xạ lớn, rơi rụng trên sàn nhà tạo nên một vòng ánh sáng màu vàng ấm áp. Thẩm Minh Duyệt nhìn vòng sáng phát ngốc, ngón tay khẩn trương nắm chặt mép giường, đến các khớp xương cũng trở nên trắng bệch, khăn trải giường bị nàng vò thành một đống. Nào còn biện pháp khác cho hai mẹ con nàng, dù sao cũng đã cùng đường, nàng trừ bỏ mẹ rốt cuộc cũng không còn gì để mất nữa, tấm màng kia là vật hữu dụng duy nhất không phải sao. Thẩm Minh Duyệt không cảm thấy tấm màng đó có gì quan trọng, có thể sử dụng nó đổi lấy mười vạn, nàng ngược lại cảm thấy chính mình được lời. Hai mẹ con nàng còn nợ viện phí chưa trả hết, đã bị thúc giục vài lần, nếu không giao cũng chỉ có thể dừng trị liệu, cuộc trị liệu thứ hai của mẹ nàng cũng phải dùng đến tiền. Lúc Thẩm Minh Duyệt còn đang miên man suy nghĩ, cánh cửa lách cách một tiếng, có người bước vào, Thẩm Minh Duyệt hoảng loạn ngẩng đầu, liền nhìn thấy một người đàn ông có thân hình cao lớn, từ bóng tối đi ra, người đàn ông nện từng bước kiên định, bình tĩnh. Bóng tối rọi vào trên người hắn, khuôn mặt mơ hồ không rõ, chỉ nhìn thấy chiếc cằm kiên nghị và một đôi môi mỏng. Hô hấp của Thẩm Minh Duyệt cứng lại, vội vàng đứng lên, tầm mắt không dám tiếp xúc với hắn, cúi đầu khẩn trương nói, "Anh anh..... " Lục Hoài Dữ thấy một bé gái ngồi trên giường, hơi hơi sửng sốt giây lát thì hiểu được chuyện gì đang diễn ra, cũng quá nhỏ rồi, đối phương tìm người cho hắn thế nào vậy, nhìn ra còn chưa thành niên, so với cháu trai Ninh Viễn có khi còn nhỏ hơn, hắn đối với loại hình bé gái này không có hứng thú. Nhưng mà gương mặt kia lớn lên thật xinh đẹp, nàng cúi đầu xuống, mí mắt hơi rũ, lông mi run run, gương mặt phấn mềm không trang điểm, lung linh tươi mới giống như một quả đào ngọt mọng nước. Lục Hoài Dữ cởi áo khoác móc lên trên giá treo, ngón tay thon dài thong thả ung dung cởi cà vạt nói "Em còn quá nhỏ." Thẩm Minh Duyệt khẩn trương nắm chặt góc áo, nàng đã tắm sạch sẽ trước ở nhà, bên kia người ta nói hắn yêu sạch sẽ, không thích trang điểm phấn son, vốn dĩ nàng cũng không định trang điểm, một bộ váy liền màu trắng mặc trên người là quà sinh nhật ông ngoại đưa năm kia. Nghe thấy hắn nói, nàng vội vàng đáp, "Năm nay em đã mười tám tuổi, không còn nhỏ đâu ạ." Kỳ thật còn kém nửa năm nữa mới mười tám tuổi, Thẩm Minh Duyệt bởi vì nói dối cho nên gương mặt chột dạ đến đỏ bừng, đôi mắt không dám đối diện với hắn, một luồng khí lạnh của người đàn ông thổi đến, bị hắn liếc mắt một cái mà Thẩm Minh Duyệt liền cảm thấy lời nói dối của mình ở trong đáy mắt hắn không có chỗ nào che giấu. Sợ hắn đuổi nàng đi, mà mẹ hiện tại còn đang nằm ở bệnh viện, mỗi ngày tiền viện phí khổng lồ khiến nàng vô lực gánh vác.
Bản Edit thôTác giả Nhất Khỏa La BặcThể loại 22+ Ấm áp, ngọt ngào, nuôi dưỡng, SM, trâu già gặm cỏ non, 1v1, vật chính Lục Hoài Dữ và Thẩm Minh DuyệtConverter Reine DunkelnNgười soạn sửa Hạ HạEditor Bùi Bùi bé em còn hơi non tay 😚 & Kimkashian4Bìa nhà Sườn Xào Chua Ngọt nhà vườn chân thành cảm ơn bạn🌸💗 Ngày nọ, chú Lục chợt nghĩ tới nhân vật sắm vai nữ sinh mặc đồng phục dụ hoặc người, Thẩm Minh Duyệt lập tức lôi đồng phục trung học mấy năm trước của nàng ra đáp ứng liền. Lục Hoài Dữ suy tư Hắn chưa từng nuôi qua một đứa nhỏ nào, không biết dạy dỗ đứa nhỏ như này có đúng không? Ai ngờ nuôi nuôi riết lại động tâm. Người đàn ông lớn tuổi nuôi lớn vợ yêu từ nhỏ. Nam chính tuy lớn tuổi nhưng vừa soái vừa “tài đại khí thô”, nữ chính vừa mềm vừa ngọt lại vừa tươi trẻ mọng nước. Vì đây là bản EDIT THÔ nên câu từ sẽ k đc trau truốt mượt mà, lụa là đâu nghennn!!! Nếu các bạn cảm thấy không hợp khẩu vị xin mời rời đi , chúng mình cảm ơn bạn đã ghé nhà ! Như cũ, bản chỉnh sửa này hoàn toàn dựa vào bản Convert! Sai sót về nghĩa hoặc nội dung là điều tất yếu!! 🔥Bạn đọc nên Cẩn trọng khi dấn thân vào con đường này!! Truyện được đăng tải ở nhà chính chủ wattpad là mình và wp nhà lá mint. Chương 1/ Chương 2/ Chương 3 Chương 4 / Chương 5 / Chương 6 Chương 7 / Chương 8/ Chương 9 Chương 10/ Chương 11/ Chương 12 Chương 13/ Chương 14/ Chương 15 Chương 16/ Chương 17/ Chương 18 Chương 19/ Chương 20/ Chương 21 Chương 22/ Chương 23/ Chương 24 Chương 25/ Chương 26/ Chương 27 Chương 28/ Chương 29/ Chương 30 Chương 31/ Chương 32/ Chương 33 Chương 34/ Chương 35/ Chương 36 Chương 37/ Chương 38/ Chương 39 Chương 40/ Chương 41/ Chương 42 Chương 43/ Qùa của tác giả/ Chương 44 Chương45/ Chương 46/ Chương 47 Chương 48/ Chương 49/ Chương 50 Chương 51/ Chương 52/ Chương 53 Chương 54/ Chương 55/ Chương 56end NT 1/ NT 2/ NT 3 NT4 / NT 5/ NT 6 💌 NT7/ NT8 💌 💗ĐÔI LỜI TÂM TÌNH 💗
Truyện Minh Nguyệt Lạc Ngã Hoài của tác giả Nhất Khỏa La BặcThể loại 22+ Ấm áp, ngọt ngào, nuôi dưỡng, SM, trâu già gặm cỏ non, 1v1, đang xem Minh nguyệt lạc ngã hoàiNhân vật chính Lục Hoài Dữ và Thẩm Minh DuyệtConverter Reine DunkelnNgười soạn sửa Hạ HạEditor Bùi Bùi bé em còn hơi non tay《 minh nguyệt lạc ta hoài H》 tóm tắtNgày nọ Lục thúc thúc nghĩ đến tràng nhân vật sắm vai chế phục dụ hoặc, Thẩm minh duyệt đem nàng mấy năm trước cao trung giáo phục phiên ra hoài cùng tưởng, hắn không dưỡng quá tiểu hài tử, như vậy dưỡng tiểu hài tử đúng không ai ngờ dưỡng dưỡng liền thượng thêm Vẫn như cũ 1V1, vẫn như cũ ngốc nghếch ngọt sủng thịt văn lão nam nhân tiểu kiều thê nửa dưỡng thành, nam chủ lại lão lại soái lại tài châu báu thô, nữ chủ lại mềm lại ngọt lại tươi mới nhiều trước cần biết Tra văn án tra cốt truyện tra kịch bản tra hành văn, ta như vậy tra chẳng lẽ các ngươi ái chính là ta tra……TẢI EBOOK MỚI NHẤT Like page để cập nhật truyện hay Tải Ebook Truyện Miễn Phí Xem Hướng dẫn tải ebook về máy×Đăng nhập Tên tài khoản hoặc Email * Mật khẩu * Facebook" data-plugin="nsl" data-action="connect" data-provider="facebook" data-popupwidth="600" data-popupheight="679">Đăng nhập bằng FacebookĐăng nhập bằng GoogleGhi Nhớ Quên mật khẩu← Quay lạiEbook Truyện×ĐĂNG KÝĐăng ký tài khoản để sử dụng nhiều chức năng tài khoản * Địa chỉ Email * Mật khẩu *Đăng nhậpQuên mật khẩu← Quay lạiEbook Truyện×Quên mật khẩuVui lòng nhập tên tài khoản Email của bạn. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.
Trường học cho nghỉ đông, Thẩm Minh Duyệt ngày ngày ở bệnh viện chăm sóc mẹ. Hôm ấy, nàng từ ngoài đẩy cửa đi vào, thấy bên trong phòng có thêm một người đàn ông đang ngồi cạnh giường bệnh cùng mẹ trò chuyện, trên tủ đầu giường có thêm một bó tulip Thẩm nhìn Thẩm Minh Duyệt nói, “Duyệt Duyệt, đây là bạn mẹ, chào chú Lương đi con.”Rồi quay đầu lại giới thiệu cho người đàn ông, “Đây là con gái của tôi, Minh Duyệt.”Người đàn ông là người có tuổi, khí chất trầm ổn, tóc tai có chút loạn, trên người mặc tây trang phẳng Minh Duyệt lễ phép gọi “Chú Lương.”Lương Đàm Hải cười hiền hậu với Thẩm Minh Duyệt, “Cô gái nhỏ thật ngoan.”Ông quay đầu nhìn mẹ Thẩm khen ngợi, “Con gái bà lớn lên thật giống mẹ.”Mẹ Thẩm tên Ngô Vận là một đại mỹ nữ, mặc dù hiện tại đang bị bệnh nên gương mặt có chú tiều tụy nhưng cũng không che lấp được vẻ đẹp của lần đó, Thẩm Minh Duyệt thường xuyên nhìn thấy chú Lương ở phòng bệnh, hơn nữa mỗi lần tới chú ấy đều sẽ mang một bó hoa khác nhau, Thẩm Minh Duyệt phát hiện mẹ Thẩm cũng cười nhiều hơn .Thẩm Minh Duyệt cau mày nhấp môi suy nghĩ, chỉ cần mẹ vui vẻ thì sao cũng được cả…Hàn Huân la hét muốn đi G thị nghỉ đông, Lục Hoài Dữ thấy lịch trình công tác không quá nhiều, nên muốn mang nàng đi ra ngoài chơi vì ngày nghỉ của nàng không phải đi bệnh viện thì sẽ ở nhà làm bài tập, một chút cũng không có bộ dáng của các bạn cùng lứa đến một nhà của Đồng Chung Lâm, hẳn nên nói ông ấy mang theo cô con gái cùng đi chung, đến lúc đó bọn họ toàn một đám đàn ông, chỉ có một mình nàng là cô gái nhỏ sẽ khiến nàng thấy nhàm thông báo cho Minh Duyệt sẽ đưa nàng ra ngoài chơi, nàng nghe xong mắt to sáng lấp lánh, vẻ mặt vui vẻ nhìn Hoài Dữ sờ sờ đầu nàng “Duyệt Duyệt giúp chú thu thập hành lí được không?”Thẩm Minh Duyệt gật đầu, “Vâng ạ!”Lục Hoài Dữ tắm rửa xong đi ra ngoài liền thấy cô gái nhỏ của hắn đang ngồi dưới đất giúp hắn gấp quần áo ngay ngắn gọn lau tóc vừa đi lại gần, nói “Không cần lấy cái quần lót lần trước theo đâu.”Mặt Thẩm Minh Duyệt nhanh chóng đỏ bừng, vì sao chú lại nhắc tới chuyện đó, vừa nhắc tới sự kiện kia, trong đầu nàng không tự chủ được nhớ tới quái vật to lớn dưới háng bị bọc lại trong quần lót chật gậy thật là mỗi buổi tối đi ngủ, mỗi khi cây gậy đó cắm vào phía dưới, làm nàng cảm nhận được nó cứng đến thế thị cách không xa, đi xe chỉ cần hơn ba giờ, Lục Hoài Dữ tự mình lái xe nơi, hắn cầm giấy tờ đi đăng kí khách sạn, cô gái nhỏ ngoan ngoãn đứng cạnh đống hành lí, đột nhiên có một cánh tay thò ra ôm lấy bả vai nàng, Thẩm Minh Duyệt sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Một người đàn ông mang kính râm hỏi nàng, “Cô gái nhỏ, có phải em đi lạc không? Phụ huynh của em đâu?”Giọng điệu ngả ngớn và phong Minh Duyệt giãy giụa muốn thoát khỏi cánh tay kia, lo lắng kêu lên, “Anh định làm gì? Buông tôi ra!”Một bên sốt ruột gọi Lục Hoài này thật sự kỳ quái, vô duyên vô cớ đi tới ôm bả vai gái nhỏ mặc áo lông vũ màu trắng, khăn quàng hồng nhạt quấn quanh cổ, mắt hạnh má đào xinh đẹp như hoa xuân tháng ba, Hàn Huân cười tấm tắc, Lục Hoài Dữ chính là lão trâu già đi gặm cỏ non.“Hàn Huân.”Là giọng của chú, Thẩm Minh Duyệt giương mắt cầu cứu nhìn Lục Hoài đàn ông bên cạnh lập tức buông nàng ra, “Ôi, đây là phụ huynh của em à?”Thẩm Minh Duyệt vội vàng chạy tới, tránh phía sau Lục Hoài Dữ, bắt lấy quần áo của hắn, đáng thương gọi “Chú.”Lục Hoài Dữ liếc liếc Hàn Huân một cái, “Đừng chọc em ấy.”Thẩm Minh Duyệt núp ở phía sau liếc mắt nhìn trộm người đàn ông được gọi là Hàn Huân, hóa ra là người chú Huân cười nhạo, “Nhìn cậu bảo vệ đứa nhỏ kìa.”Lục Hoài Dữ hỏi, “Đông Tử đâu?”Hàn Huân lấy kính râm xuống lắc lắc, “Cậu ta mới từ Nepal trở về, đã sớm ở trong phòng khách sạn từ lâu rồi, thật chứ, trừ bỏ trên đầu còn có tóc, còn lại trông giống y như một hòa thượng.”Thẩm Minh Duyệt nhìn người đàn ông kia vài lần, tháo kính râm xuống trông bộ dáng rất đẹp trai, nhưng vẫn không đẹp bằng chú của nàng hôm qua Thẩm Minh Duyệt bị chú lăn lộn thật lâu mới được đi ngủ, hôm nay sáng sớm đã phải rời giường, từ sớm mệt nhọc, che miệng ngáp nhẹ một Hoài Dữ cầm hành lí, vươn một tay qua để cho bé gái dắt nói với Hàn Huân, “Đi đây.”Hàn Huân lại đi theo sau, “Ai ai, cô gái nhỏ, muốn anh đây giúp em thuê thêm một phòng khác nữa không? Đừng bị cái tên mặt đẹp mà lòng dạ đen tối này lừa mất.”Hàn Huân ở phòng bên cạnh bọn họ, Thẩm Minh Duyệt đóng cửa phòng, vẻ mặt ngoan ngoãn cười, xua tay với anh nói, “Chú, hẹn gặp lại sau.”Hàn Huân bị sặc, cái gì! Chú! Anh tức giận đến thiếu chút nữa đạp cửa phòng Lục Hoài Hoài Dữ cười xoa đầu cô gái nhỏ, “Giỏi quá.” “Hì hì.” Cô gái nhỏ mắt to cong cong cười nghịch nọ thật đáng ghét, nói xấu chú của buổi chiều nhà Đồng Chung Lâm mới tới, Đồng Đồng không chịu ngồi yên, khách sạn này có sân trượt tuyết, liền lôi kéo Thẩm Minh Duyệt đi ra ngoài trượt tuyết, hứng thú bừng bừng, một chút cũng không chờ nổi kéo Thẩm Minh Duyệt Minh Duyệt không biết trượt tuyết, Đồng Đồng vỗ ngực nói nhất định sẽ dạy cho Minh Duyệt không có thiên phú về vận động, không ngừng té ngã, cuối cùng ngã nhiều đến liệt dưới đất thở hổn hển nói, “Đồng Đồng, mình nghỉ ngơi một chút, cậu tự đi chơi đi, không cần phải kéo theo mình.”“Duyệt Duyệt nghỉ ngơi một lát đi, mình đi thêm một vòng, trở về lại tiếp tục dạy cậu .”“Nãy giờ hẳn là mất sức nhiều rồi.”Dứt câu, Đồng Đồng cầm gậy trượt tuyết tiêu sái trượt Minh Duyệt cởi ván trượt tuyết đi trở về, mấy người Lục Hoài Dữ ở quán cà phê đối diện nói chuyện phiếm, nhìn thấy cô gái nhỏ đi tới, hắn vẫy tay với nàng ý bảo nàng tiến nàng phủi bớt tuyết dính trên quần áo, “Trượt ngã có đau không?”Thẩm Minh Duyệt bẹp miệng, đôi mắt long lanh nước, chóp mũi đỏ bừng, “Đau, ngã đau muốn chết.”Bộ dáng đáng thương khiến người khác đau Hoài Dữ vỗ vỗ đầu nàng, “Chờ chú dạy cho em.”Hàn Huân chế nhạo, “Lục Hoài Dữ cậu tay già chân yếu đừng để chưa trượt đã bị ngã.”Thẩm Minh Duyệt tò mò hỏi, “Chú Hàn, chú sao không đi trượt tuyết vậy, có phải do chân có vấn đề gì không?”Hàn Huân bị cô gái nhỏ phản kích, Lục Hoài Dữ không ngừng bao che cho nhãi con này, mà cô gái nhỏ này cũng không ngừng bao che cho chú Lục của nàng .Nghiêm Đông Kình nhìn Hàn Huân bị cô gái nhỏ phản kích Huân kéo Nghiêm Đông Kình chết chung “Đông Tử, đi, cùng đi rèn luyện một chút tay chân già yếu của chúng ta.”Lê Thấm liếc liếc mắt nhìn bụng Đồng Chung Lâm một cái, “Lão Đồng, anh có muốn đi rèn luyện một chút không?”Đồng Chung Lâm bị vợ yêu nhà mình ghét bỏ, chờ bọn họ đều đi rồi mới lại gần bên tai nàng thấp giọng hỏi, “Thể lực của anh vẫn chưa đủ tốt sao?”Lê Thấm đỏ mặt, thoáng chốc có cảm giác bê đá tự đập chân mình.
minh nguyệt lạc ngã hoài